Ngày
xưa, lâu lắm rồi, có một người trẻ tuổi tên là Thạch Sanh. Thạch Sanh
rất to lớn, khoẻ mạnh. Cha mẹ Thạch Sanh mất sớm. Thạch Sanh sống một
mình nơi ven rừng, dưới một cây đa cổ thụ. Thạch Sanh nghèo lắm, chỉ
có một cái rìu để đốn củi đem đổi lấy gạo ăn, và một chiếc khố. Tuy
nghèo nhưng Thạch Sanh rất vui vẻ và tử tế, hay giúp đỡ mọi người. |
Thạch Sanh có một người bạn tên là Lý Thông. Lý Thông ở gần chợ với một người mẹ già. Lý Thông tính tình rất gian xảo, hay lường gạt. Thạch Sanh thường đến nhà Lý Thông chơi vì cha mẹ mất sớm, Thạch Sanh thương mến mẹ Lý Thông như mẹ của mình và coi Lý Thông như anh ruột, gọi là anh kết nghĩa | |
Nơi làng Lý Thông ở có một con xà tinh rất hung dữ. Nhà vua đã nhiều lần sai
quân lính tới giết nó nhưng không sao giết nổi. Nhà vua đành phải xây cho
nó một cái miếu thờ và mỗi năm phải hứa cúng cho nó một người để nó ăn
thịt. Được như vậy nó mới không phá phách và để yên cho dân chúng làm ăn.
Mỗi năm, người ta bốc thăm, ai trúng thì bị làm mồi cho xà tinh ăn. Nhà
vua hứa ai giết được xà tinh sẽ ban thưởng. |
||
Rủi cho Lý Thông, anh ta bị rút thăm trúng làm người đem cúng cho xà tinh ăn
thịt. Biết Thạch Sanh là người thật thà lại ở ven rừng không biết nhiều
tin tức, Lý Thông nghĩ cách gạt em kết nghĩa của mình.
Lý Thông mời Thạch Sanh đến nhà ăn cơm. Sau khi ăn xong, Lý Thông rót rượu mời Thạch Sanh uống rồi nói: - Tối nay đến phiên anh phải canh gác miếu xà tinh nhưng mẹ anh lại không khoẻ trong người, anh nhờ chú đi thế giùm được không? |
||
Copyright 1997, Kicon